Những kẻ phản văn minh
Bạn tôi mới mua chiếc Airpod, và vì đây là tai nghe không dây, nên cậu ta và người yêu mình, bây giờ đã được thoải mái ngồi xa nhau, không còn bị vướng víu bởi giới hạn của dây nối, thứ đã từng khiến 'cho anh gần em thêm chút nữa' để nghe nhạc.
Sự bất tiện của dây nối đã được Apple gỡ bỏ, nhưng nó đồng thời cũng loại bỏ một trải nghiệm, tuy bất tiện, nhưng lại rất kiểu "lãng mạn", khi sợi dây tai nghe, vừa là vật giới hạn, vừa là vật gắn kết nối hai người lại.
Nếu bạn là người ám ảnh với năng suất làm việc, thì hẳn viết thư tay là thói quen xứng đáng tuyệt chủng. Bạn phải cất công viết, dán tem, ra bưu điện gửi thư, rồi dành cả vài ngày, thậm chí cả tháng chờ đợi trong hy vọng (nhiều khi còn là trong vô vọng, vì không được hồi âm). Quá nhiều công sức, quá nhiều hoài mong, quá mất thời gian.
Gần đây, cậu bạn khác của tôi mới xin được củ nâu & rủ cả nhóm đi nhuộm vải thử. Mất nguyên buổi sáng để rửa, thái, xay, vắt nước, sau đó tự nhuộm, nhưng cảm giác được cầm một tấm vải, với họa tiết mình tự vẽ, với họ hạnh phúc hơn nhiều là bỏ 100k đặt hàng trên Shopee.
Bất tiện thì có nhưng chính nó lại mang tại một giá trị rất khác lạ.